Mục tiêu:
Các tác giả đã so sánh nguy cơ chuyển pha khí sắc do thuốc (mục tiêu chính), cũng như đáp ứng điều trị và các tác dụng phụ (mục tiêu thứ hai) với ba phương pháp điều trị giai đoạn cấp của trầm cảm trong rối loạn lưỡng cực II.
Phương pháp:
Nghiên cứu so sánh mù đôi trong 16 tuần, 142 bệnh nhân trầm cảm lưỡng cực II được phân ngẫu nhiên để dùng đơn trị liệu lithium (N = 49), đơn trị liệu sertraline (N = 45) hoặc điều trị phối hợp lithium và sertraline (N = 48). Tại mỗi lần khám, khí sắc được đánh giá bằng các thang điểm đánh giá được chuẩn hóa. Tỷ lệ chuyển pha được so sánh, cũng như tỷ lệ đáp ứng điều trị và sự hiện diện và mức độ nghiêm trọng của các tác dụng phụ.
Kết quả:
Hai mươi người tham gia (14%) có chuyển pha trong thời gian nghiên cứu (hung cảm nhẹ, N = 17, hưng cảm nặng, N = 3). Tỷ lệ chuyển pha không có sự khác biệt giữa ba nhóm điều trị, kể cả sau khi tính toán đến việc bỏ điều trị. Không có bệnh nhân nào phải nhập viện vì chuyển pha. Hầu hết các trường hợp chuyển pha xảy ra trong 5 tuần đầu điều trị. Tỷ lệ đáp ứng điều trị đối với toàn bộ mẫu nghiên cứu là 62,7% (N = 89), không có sự khác biệt đáng kể giữa các nhóm sau khi tính toán đến việc bỏ điều trị. Nhóm phối hợp lithium/sertraline có tỷ lệ bỏ điều trị cao hơn đáng kể so với các nhóm đơn trị liệu nhưng lại không có thời gian đáp ứng nhanh hơn.
Kết luận:
Liệu pháp đơn trị liệu với lithium, liệu pháp điều trị với sertraline và liệu pháp phối hợp lithium/sertraline có liên quan tới sự chuyển pha và tỷ lệ đáp ứng điều trị là tương tự nhau ở những bệnh nhân trầm cảm lưỡng cực II. Tỷ lệ bỏ điều trị cao hơn trong nhóm điều trị phối hợp lithium/sertraline, trong khi đó không có bất kỳ ưu điểm tăng tốc điều trị nào.